cách vách đừng nhìn trộm

Cách Vách, Đừng Nhìn Trộm Chương 10: Yêu nghiệt! Chớ dùng thủ đoạn độc ác! Thuần Tưởng trở về nhà hàng, ngày đầu tiên đi Nhìn 3 → áo ngắn rời với quần lọt khe, tươi tắn và thoải mái. Ngoài đầm, váy thì mùa hè collocation là các loại quần âu, phụ nữ tuổi trung niên không nên chọn cách vén góc áo khi mặc quần short quá dễ lộ khuyết điểm cơ thể. Đây là trò khôi hài, từ hàng xóm biến thành người yêu …Thuần tưởng thở dài một câu —— oan gia a, oan gia!Ngài già rồi, tôi không thể trêu vào, nhưng Không chỉ dùng để ăn mà thôi. Chương 13: Nhìn lén! Đây mới thực sự là bắt đầu. Chương 14: Món điểm tâm ngọt giống như hạnh phúc. Chương 15: Viên phẩn! Quá TM tinh tinh hấp dẫn nhau. Chương 16: Đúng vậy, là bạn trai tôi. Chương 17: Nếu như hai người bọn họ. Chương 18 Đọc truyện Cách Vách, Đừng Nhìn Trộm tại webtruyenonline.net. Cập nhật Full nhanh nhất Cách Vách, Đừng Nhìn Trộm tác giả Nấm Truân Cua Nhỏ trên Web Truyện Online thuộc thể loại Ngôn Tình. Truyện online, Web truyện online đam mỹ, ngôn tình, tiên hiệp Edit: Tia Beta: Ponpi Site De Rencontre Comment Ca Marche. Khi bạn đang xử lý các dữ liệu nhạy cảm, dữ liệu của bạn rất có thể bị nhìn trộm trong lúc bạn đang làm việc. Với các thiết bị hỗ trợ ngày nay, bạn có thể thực hiện nhiều biện pháp ngay lập tức để khắc phục lỗ hổng dữ liệu. Ngoài ra, bạn sẽ không muốn bỏ lỡ việc tìm hiểu sâu hơn về một trong những công cụ hiệu quả nhất tấm che màn hình máy tính chống nhìn trộm. Hãy đọc tiếp để tìm hiểu về mọi điều bạn cần biết về bảo vệ màn hình máy tính. Hoặc tìm hiểu thêm về tấm che màn hình máy tính chống nhìn trộm tiên tiến của ViewSonic. Bảo vệ dữ liệu hiển thị trên màn hình máy tính ngày càng trở nên quan trọng. Từ ngân hàng trực tuyến, giao dịch kinh doanh cho đến truyền thông xã hội hay giao tiếp cá nhân, chúng ta tiếp cận với rất nhiều thông tin nhạy cảm qua màn hình. Nhưng bạn có bao giờ tự hỏi còn ai khác cũng đang nhìn những thông tin đó hay chưa? Cùng với việc tập trung về vấn đề an ninh mạng, bảo vệ chúng ta khỏi các mối đe dọa trực tuyến, sẽ khiến chúng ta dễ dàng quên đi những lỗ hổng an ninh công nghệ thấp như việc người ta có thể thấy tận mắt những nội dung gì trên màn hình của bạn. Tại sao bảo vệ màn hình máy tính lại quan trọng? Trên thực tế có rất nhiều trường hợp mà việc bảo vệ màn hình máy tính hoàn toàn không cần thiết như khi bạn làm việc tại nhà, hay làm việc nhóm trong văn phòng. Nhưng nếu bạn làm việc tại không gian công cộng thì việc bảo vệ nội dung trên màn hình máy tính sẽ là biện pháp an ninh cần phải có. Bạn không bao giờ biết được ai đang xem hay ghi lại công việc của bạn. Nếu bạn không bảo vệ dữ liệu của mình khỏi những cặp mắt dòm ngó xung quanh, chính bạn đang tạo điều kiện cho những lỗ hổng hết sức nguy hiểm cho bản thân và tổ chức. Hơn nữa, bảo vệ dữ liệu trực quan là điều cần thiết nếu bạn thường xuyên làm việc với dữ liệu bảo mật như thông tin cá nhân, hồ sơ y tế, giao dịch tài chính hoặc hợp đồng của khách hàng được bảo vệ bằng thỏa thuận không tiết lộ. Nếu bạn công tác tại những vị trí này, bạn có trách nhiệm bảo vệ thông tin nhạy cảm của những người khác. Bạn cần phải bảo vệ dữ liệu khỏi bị nhìn trộm. Nhìn trộm là một trong những phương thức ăn cắp thông tin công nghệ thấp nhất. Tuy nhiên, đơn giản không có nghĩa là không nguy hiểm. Một thí nghiệm đầy bất ngờ của Ponemon Institute tìm hiểu thêm tại đây đã chỉ ra môi trường văn phòng dễ bị tổn hại bởi các hình thức tấn công phi kỹ thuật như thế nào, đặc biệt là ăn cắp dữ liệu bằng cách nhìn trộm. Theo định nghĩa đơn giản nhất, nhìn trộm là ghi nhớ lại các thông tin trên màn hình máy tính của người khác. Tuy nhiên, xét đến mức độ phổ biến của điện thoại thông minh, không khó để chụp vội một bức ảnh hay quay video màn hình máy tính của người khác. Bạn có thật sự biết được mọi người đang làm gì trên thiết bị của họ khi ở gần bạn vào một lúc nào đó không? Có phải bạn vừa thấy hết sức lo lắng hay không? Dù đơn giản, nhìn trộm cũng gây ra nguy cơ thực tế về vi phạm ăn cắp dữ liệu và bạn cần cảnh giác trước vấn đề này. Bạn cần làm gì để bảo vệ màn hình khỏi nhìn trộm? Có rất nhiều giải pháp để giảm thiểu tình trạng ăn cắp dữ liệu và cải thiện mức độ bảo vệ màn hình máy tính. Những giải pháp này đa dạng về độ phức tạp và không phải tất cả đều có thể áp dụng rộng rãi. Sử dụng vách che cạnh màn hình. Mặt bằng sàn văn phòng mở sẽ tạo điều kiện cho ăn cắp dữ liệu trực quan. Các phòng nhỏ và văn phòng sẽ giúp đảm bảo an toàn cho dữ liệu trực quan hơn bằng cách ngăn chặn việc xem màn hình và bản tài liệu cứng. Quay màn hình khỏi tầm nhìn công cộng. Nếu có thể, tránh để màn hình quay mặt về phía đường phố công cộng và những khu vực có lưu lượng giao thông lớn để hạn chế tiết lộ thông tin. Đảm bảo tắt màn hình khi không sử dụng. Khi không ngồi trước máy tinh, hãy nhớ bật chế độ ngủ và thiết lập đăng nhập bằng mật khẩu. Không để tài liệu nhạy cảm lung tung trên bàn. Mục tiêu của ăn cắp dữ liệu trực quan không chỉ là màn hình. Mà còn là tài liệu giấy và thông tin. Tối thiểu, hãy đảm bảo cất các thư mục, tài liệu hoặc ghi chú chứa thông tin nhạy cảm cẩn thận. Trang bị tấm che bảo vệ chống nhìn trộm cho màn hình máy tính. Đây là hành động rất hiệu quả trong việc bảo vệ công việc của bạn khỏi sự chú ý không mong muốn. Đây là giải pháp phần cứng dễ thực hiện và bảo dưỡng mà không cần đầu tư gì ngoài lắp đặt. Tấm che màn hình máy tính chống nhìn trộm là gì? Tấm che màn hình máy tính chống nhìn trộm là một lớp nhựa phân cực mỏng giúp giảm đáng kể góc nhìn màn hình của bạn. Về mặt lý tưởng, điều này có nghĩa là bạn có thể nhìn thấy màn hình của mình cực kỳ rõ ràng khi sử dụng trong khi những người ngồi cạnh chỉ thấy màn hình đen. Tất cả dữ liệu trực quan của bạn đều bị ẩn trừ khi bạn đang nhìn trực diện vào màn hình. Tấm che màn hình máy tính chống nhìn trộm là một lớp nhựa công nghệ cao mỏng – thường là polycarbonate hoặc acrylic – kết hợp lớp phủ chống lóa với các thanh hoặc tấm nghiêng với kết cấu vật liệu. Nhờ đó sẽ cho phép ánh sáng xuyên qua lớp nhựa theo những góc cố định duy nhất. Góc không lý tưởng sẽ chặn toàn bộ ánh sáng hoặc chỉ phát một màu ánh sáng duy nhất. Ngoài việc tắt hẳn màn hình, bảo vệ màn hình bằng tấm che chống nhìn trộm này là một trong những cách tốt nhất để bảo vệ bản thân khỏi hành vi ăn cắp dữ liệu trực quan nhìn trộm. Bạn có thể tìm hiểu thêm về Tấm che màn hình chống nhìn trộm tại đây Cách sử dụng tấm bảo vệ màn hình chống nhìn trộm Về mặt chức năng, tấm che bảo vệ màn hình máy tính chỉ là lớp phủ màn hình chặn ánh sáng từ một số góc. Tuy nhiên, có những cách khác để lắp đặt bảo vệ màn hình và mỗi cách được sử dụng trong những trường hợp riêng. Đôi khi giá treo có thể gắn màn hình hiển thị vào màn hình máy tính hoặc máy tính xách tay. Nhờ đó, bạn có thể dễ thêm và tháo tấm lọc. Đây là phương án thích hợp với những người đôi khi phải cộng tác với người khác và sẽ cần tháo tấm lọc bảo vệ chống nhìn trộm định kỳ. Ngoài ra, phương án này còn hữu hiệu nếu bạn định chia sẻ tấm lọc bảo vệ chống nhìn trộm giữa nhiều thiết bị. Tấm che là cách bảo vệ màn hình lâu dài hơn. Các miếng dán được dán cố định vào màn hình, còn tấm lọc thì có thể tháo ra. Đây cũng là phương án thích hợp cho những người phải cộng tác mà không có tấm lọc bảo vệ chống nhìn trộm. Tuy nhiên, phương án này không thể chia sẻ được vì các miếng dán sẽ gắn liền vào thiết bị của bạn. Tấm dán vĩnh viễn là phương án dành cho các trường hợp sử dụng cần thêm sự bảo vệ khỏi hành vi ăn cắp dữ liệu trực quan và sự chú ý không mong muốn. Như tấm dán bảo vệ màn hình điện thoại, lựa chọn này được gắn cố định vào màn hình và không cần phải tháo ra thường xuyên. Một khi bạn trang bị các tấm bảo vệ màn hình chống nhìn trộm, màn hình sẽ giảm bớt khả năng hiển thị thông tin trên màn hình với những người xung quanh nằm ngoài góc nhìn tối ưu. Tuy nhiên, bạn cần nhớ rằng giữa khả năng hiện và ẩn không có sự tách biệt rõ ràng, vậy nên ở một số góc nhìn vẫn có thể thấy được nội dung hiển thị trên màn hình của bạn. Tôi có thể cắt tấm lọc bảo vệ không? Tóm lại, bạn có thể cắt tấm lọc bảo vệ thành kích thước mong muốn. Đây không phải là phương án tốt nhất vì có sẵn nhiều kích thước khác và bạn có thể tìm được kích thước bạn cần ngay lập tức. Nếu bạn không thể hoặc không muốn tìm kích thước phù hợp, bạn vẫn có thể cắt tấm lọc thành kích thước phù hợp. Bạn cũng cần hết sức cẩn trọng khi cắt tấm lọc bảo vệ. Tấm lọc bảo vệ loại tốt có thể khá đắt đỏ và làm xước hay hỏng tấm bảo vệ màn hình thường làm mất hiệu lực bảo hành. Tương tự, cắt thành lớp phân cực có thể làm giảm chất lượng hình ảnh. Nếu bạn thực sự cần cắt tấm lọc bảo vệ cho vừa với màn hình, hãy nhớ đo cẩn thận và sử dụng dao đa dụng thật sắc và thước thẳng để cắt. Bạn có thể tìm hiểu thêm tại đây. Làm thế nào để gỡ tấm che bảo vệ màn hình máy tính? Như đã nói ở trên, nếu bạn định thêm hoặc gỡ màn hình bảo vệ định kỳ, bạn sẽ cần đến phụ kiện đi kèm để thực hiện. Tuy nhiên, nếu bạn chọn phương án keo dán vĩnh viễn, có khả năng sẽ khó tháo hơn. Quá trình tháo khá giống với việc gỡ kính cường lực bảo vệ màn hình. Bạn có thể tìm hiểu thêm tại đây. Lớp phủ chống lóa có giống tấm che chống nhìn trộm hay không? Dù hầu hết các màn hình bảo vệ đều có lớp phủ chống lóa, không phải tất cả màn hình chống lóa đều có tấm lọc bảo vệ chống nhìn trộm. Đó chủ yếu là vấn đề về sự tiện lợi thêm tính năng cơ bản như chống lóa cho màn hình bảo vệ không phải là việc khó. . Vì các tính năng bảo vệ thường nâng giá tấm lọc màn hình, hãy chắc chắn bạn thật sự cần trước khi mua. Nếu bạn chỉ cần chống lóa, thì không cần tốn thêm tiền mua tấm lọc bảo vệ chống nhìn trộm cho màn hình. Mặt khác, nếu mục đích của bạn là bảo vệ chống nhìn trộm thì tấm lọc bạn đang tìm hiểu có tất cả những tính năng cần thiết để ẩn màn hình hiển thị khỏi những ánh mắt dòm ngó. Tấm lọc bảo vệ nào tốt nhất cho màn hình máy tính? Để bảo vệ dữ liệu trên màn hình máy tính một cách tốt nhất, bạn có thể sẽ cần tìm một tấm bảo vệ màn hình có tích hợp một số tính năng quan trọng. Những tính năng này sẽ giúp bạn bảo vệ dữ liệu hiệu quả nhất. Dễ lắp đặt Để đơn giản hóa mọi việc, hãy đảm bảo tấm lọc bảo vệ dễ lắp đặt. Và cũng đảm bảo tấm lọc dễ thêm và tháo nếu bạn có ý định này. Góc nhìn hẹp Vì mục tiêu là bảo vệ màn hình, hãy đảm bảo mọi tấm lọc màn hình bạn sử dụng có góc xem hạn chế. Ví dụ như dòng sản phẩm VSPF của ViewSonic có chỉ có góc xem 60°. Ít ảnh hưởng đến trải nghiệm người dùng Dù muốn đảm bảo những người khác không thấy rõ màn hình, điều quan trọng là màn hình bảo vệ không được ảnh hưởng đến trải nghiệm của người dùng. Tấm lọc bảo vệ chống nhìn trộm màn hình chất lượng cao gần như sẽ không có tác động gì đến chất lượng hiển thị. Bảo vệ màn hình máy tính khỏi nhìn trộm Màn hình đang đóng vai trò chính trong hầu hết mọi thành phần của cuộc sống từ công việc cho đến vui chơi. Nào là màn hình TV trong phòng khách, màn hình máy tính trên bàn làm việc và cả điện thoại thông minh trong túi. Tuy nhiên, chúng ta cần nhớ rằng màn hình vừa có ưu điểm lại vừa có nhược điểm. Nếu không phòng ngừa đúng cách, màn hình hiển thị chính là lỗ hổng thực sự cho hành vi ăn cắp dữ liệu. Chỉ bằng vài phương pháp bảo vệ màn hình tốt nhất – gồm tấm lọc bảo vệ chống nhìn trộm hiệu quả trên các thiết bị đặc biệt dễ bị tấn công – chúng ta có thể bảo vệ tất cả những dữ liệu nhạy cảm tốt hơn khỏi những kẻ ăn cắp dữ liệu trực quan và các nhân tố tiêu cực công nghệ thấp khác. Chỉ bằng vài biện pháp phòng tránh cơ bản là bạn đã có thể cải thiện đáng kể tình huống. Bạn muốn thấy sự khác biệt do tấm lọc bảo vệ chống nhìn trộm tạo ra? Tìm hiểu về VSPF2700 để biết thêm về tấm lọc bảo vệ chống nhìn trộm màn hình máy tính hoặc tìm tấm che bảo vệ phù hợp với màn hình máy tính của bạn tại đây. Hoặc nhấp vào đây để tìm hiểu thêm về cách ViewSonic cung cấp các giải pháp xác thực an toàn toàn diện cho doanh nghiệp của bạn. . Rốt cục cũng đến nhà, Tô Mộc cởi áo khoác ra, đặt lên giá áo tinh tế, cầm lấy đồ mặc ở nhà, đi vào phòng đốc đốc…Bàng bàng bàng…Rầm rầm rầm…Hình như có gì đang kỳ quái thì phải? Tô Mộc cầm khăn lông, dùng sức xoa xoa đông đông…Tiếng ồn kia dường như không có ý dừng lại, vội vã lau khô thân thể, Tô Mộc đi ra, cẩn thận nghe lại, dường như âm thanh kia không còn nữa.[Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ tại - gác nhỏ cho người yêu sách]Rốt cuộc là hàng xóm nào? Cãi nhau mà không có quy củ như vậy?Tô Mộc không nhớ có hộ gia đình nào như vậy, nơi anh thuê phòng là một khu cao cấp, khi đó, anh không định chọn căn hộ này, nhưng vì gần phòng khám, tuy có chút cũ kĩ nhưng cũng coi như sạch sẽ, ánh mặt trời ôn hoà, mà Tô Mộc cũng là một người thích sạch sẽ, cho nên coi như nơi này dễ ở. Mà trong chung cư già như vậy, đa số đều là người già, bình thường không ầm ĩ như hôm nayTô Mộc đi đến phòng khách, ngồi xuống ghế sofa, ánh mắt rơi xuống cái bàn trà bằng thuỷ tinh, có một lớp bụi…Tô Mộc kìm lòng không được nhíu mày, tại sao? Trong nhà anh, đáng lẽ phải vô cùng sạch sẽ mới đúngMóc khăn giấy ướt từ trong túi ra, hiển nhiên, mắt anh không thể dung hợp được tro bụi…Đụng!Đột nhiên, một tiếng vang thật lớn, rõ ràng là xảy ra bên cạnh anh. Rõ ràng, có đồ vật gì đó đang di chuyển, cho nên…Tòa nhà như bị nổ bom, chấn động một cái, cái bàn thuỷ tinh vừa lau sạch sẽ lại… rơi một lớp bụi xuốngĐáng chết!Tô Mộc nhịn không được thầm mắng một câu, rốt cuộc là ai không có mắt, tạo nên mặt trận hỗn loạn này!!!Đông đông đông…Rầm rầm rầm…Lại là mấy thanh âm, hiển nhiên, mấy thanh âm này truyền đến từ cách vách bên kiaĐược! Là hộ gia đình mới!!!Tô Mộc nhớ tới hôm qua, chủ thuê nhà yêu tiền như mạng gọi đến nói, cái gì mà con gái của dì, hay là cháu trai bên ngoại gì đấy, nói tóm lại là sẽ ở cách vách nhà anh, đại khái là vừa tốt nghiệp, là một đứa bé biết thời biết Mộc kéo kéo khóe môi, nhưng nụ cười này không tính là nụ cười thật sự, hừ nhẹ một tiếng, khinh thường ném đi cái khăn ướt trong tay, có lẽ nên dạy cho nó biết, cái gì gọi là biết thời biết thế!!!***Dọn nhà mệt chết đi, Thuần Tưởng đấm đấm vai mình, thưởng thức giá sách vừa được chuyển đến vị trí tốt, không kìm lòng được mà cười, cả nhà, từ máy vi tính đến ghế sa lon, tất cả đều là tự cô đưa đến, mặc dù mất hết một ngày nhưng cũng chứng minh cô không hề nhu nhược, một cô gái xinh đẹp cũng không thể so sánh với cô!!!“Yes! Thật là quá tuyệt vời!” Cuộc sống tự do bắt đầu làm cô nhịn không được, ngửa mặt lên trời huýt Mộc vừa đến trước cửa liền nghe thấy một tiếng cười vô cùng quỷ dị. Thì ra là… Cái này là đứa bé biết thời biết thế sao?!Cốc cốc cốc!Mặc dù trong lòng vô cùng bất mãn nhưng lễ phép cơ bản vẫn phải có, huống chi, thanh âm vừa rồi hẳn là của một cô bé, nếu đây là một cô bé thiện lương sạch sẽ, coi như là có thêm một người hàng xóm mới, Tô Mộc cảm thấy cũng không tệ như có người đang gõ cửa?!Thuần Tưởng nháy mắt mấy cái, lắng nghe, hình như không có, chẳng lẽ nghe lầm sao, ở đây có ai mà đến tìm cô? Khi dọn đến đây, trừ ba mẹ ra, cô chưa nói với ai nên, bên trong dựng lỗ tai nghe, bên ngoài tĩnh tâm chờ kết quả…, kết quả dĩ nhiên là…Cốc cốc cốc!!!Không nhịn được gõ thêm ba tiếng, Tô Mộc nhíu mày. Đây gọi là biết thời biết thế? Ngay cả cửa cũng không mở!!!Chết!!! Thật sự có người gõ cửa!Thuần Tưởng nghe thấy thế vội vã mặc giầy, mặc giầy còn sợ không kịp, sợ người đứng ngoài chờ lâu mỏi chân!Thuần Tưởng nắm lấy đồ vặn cửa, xoay xoay, cánh cửa phát ra một tiếng “nha”, bên ngoài ánh mặt trời rực rỡ, mở cửa ra ánh sáng tự nhiên chiếu vào, một người đàn ông mặc đồ trắng đứng trước cửa, khuôn mặt anh tuấn, vóc người thon dài cao ngất, nhờ ánh măt trời chiếu vào mà quanh thân phát ra một luồng sáng nhạt…Ông trời của tôi…Thuần Tưởng ngơ ngác tử xuất hiện!Quả thật là hoàng tử điện hạ trong truyện cổ Tưởng nháy mắt mấy cái, có chút mê hoặc… Đây là lần đầu tiên trong đời cô nghĩ đến từ đó hợp với mình – số đào hoa?!!Dĩ nhiên, ý nghĩ này chỉ trong nháy mắt, và cũng chỉ có thể là trong nháy giây sau, khi vị “Hoàng tử đại nhân” này nói chuyện, cô liền phát hiện, sự thật luôn cách tưởng tượng rất xa!!!Cô bé này, sao lại si ngốc đây?Tô Mộc khẽ nhíu mày, nhìn người này từ trên xuống dưới, tết tóc bím, buộc đuôi ngựa, mặc quần yếm cao bồi, mắt to nhưng chẳng có thần thái gì, vừa không xinh đẹp vừa không đặc sắc, thậm chí… Làm anh cảm thấy hơi bị nhiên, Thuần Tưởng vừa quét dọn xong, còn vội vã đi ra mở cửa, làm sao mà sạch sẽ được“Khụ khụ… Tôi ở cách vách.” Tô Mộc hắng giọng.“A A, thì ra là hàng xóm a! Xin chào xin chào, hôm nay tôi vừa mới đến, hắc hắc… Vừa rồi muốn qua chào hỏi nhưng không ngờ anh khách sáo như vậy, chưa gì đã đến trước cửa.” Thuần Tưởng lễ phép vươn tay ra, làm tư thế nắm Mộc nhìn Thuần Tưởng duỗi tay ra, phán đoán đầu tiên là bên trong có bao nhiêu vi khuẩn… Có ít hơn bồn cầu nhà mình hay không …Chống lại ánh mắt của Tô Mộc, Thuần Tưởng nhìn về bàn tay mình, quả thật có vài vết bẩn màu đen, có lẽ do vừa rồi vận chuyển đồ mà dính vào, cũng không chú ý lắm!Có chút thất lễ thu tay lại, Thuần Tưởng tranh thu lau lau tay ở ống quần hai cái, nhìn nhìn lại, vết bẩn màu đen đã lau sạch sẽ, lại vươn tay ra cười hắc hắc với Tô Mộc.“Xin lỗi, vừa rồi khuân đồ nên hơi bẩn một chút. Xin chào, tôi là Thuần Tưởng, Thuần Phát Thuần, Nghĩ trong Suy nghĩ.”Tô Mộc dĩ nhiên không có ý nắm tay cô, nhìn cô bé trước mắt này, ấn tượng càng ngày càng kém, khó có thể tưởng tượng, trên đời này có cô gái không câu nệ tiểu tiết như Thật sự vậy sao?!Nhìn Tô Mộc, Thuần Tưởng không biết mình đã làm sai điều gì, để người này lộ ra biểu hiện như vậy… Hình như là ghét, vứt bỏ, khinh thường, miệt thị… Đủ loại từ ngữ để hình dung ánh mắt này…“Thuần Tưởng tiểu thư phải không…” Tô Mộc bĩu môi, nâng cằm cao lên. “Tôi tới đây không có ý gì đặc biệt, chỉ là… Hy vọng cô có thể chú ý một chút, tự giác một chút, cô dọn nhà như thế nào tôi không xen vào, nhưng nếu cô dọn nhà xâm phạm đến lợi ích của tôi, tôi đành phải nhắc nhở. Cô có biết khi cô dọn nhà ầm ĩ bao nhiêu hay không?! Đặc biệt là tại chỗ có bức tường cách âm kém cỏi như thế này.”Huống chi, phòng ngủ của hai người vốn là cùng chung một phòng, sau đó bị tên chủ thuê nhà tham tiền kia chia làm hai, thế nên ngồi ở thư phòng, Tô Mộc cũng có thể nhìn thấy cách vách đang làm gì trong phòng bếp, dĩ nhiên, trong một năm qua, căn phòng này vốn dùng để chứa tạp vật, về phần nó cách âm như thế nào, Tô Mộc cũng không quá để ý.“A, thật xin lỗi, dọn nhà nên có chút ầm ĩ, nhưng chỉ lần này thôi, chắc chắn không có lần sau!” Thuần Tưởng cười cười, có chút khó xử thu tay lại.“Cô biết mình làm ầm ĩ là tốt rồi, làm người nên có chút tự giác, còn nữa…” Tô Mộc nhếch môi, khẽ cười một tiếng “Thân là một cô gái, cô nên để ý đến bản thân mình một chút, bản thân lôi thôi lếch thếch như vậy, đối với những người bình thường mà nói, đúng là một loại hèn hạ.”Ôi chao?! Cái gì vậy!!!Người này, đang nói cái gì?!Thuần Tưởng vốn đang nghênh cười bỗng phát hiện có điêu kỳ lạ, người đàn ông này, hình như... nói chuyện không tốt lắm.“Bình thường tôi cũng không phải như thế, chỉ là hôm nay…” Vội vàng giải thích, Thuần Tưởng cảm thấy có lẽ hôm nay do cô không lễ phép trước, cho nên Tô Mộc mới biểu hiện thái độ tệ như vậy, cũng không thể trách người khác được.“Người sạch sẽ, cho dù có làm vệ sinh thì cũng sạch sẽ thôi, người vô cùng bẩn thì cho dù có thế nào cũng không thể sửa đổi được tập tính. Dế nhũi thoạt nhìn giống như rùa vàng, nhưng thực tế nó chỉ là trứng thối.” Tô Mộc nói xong liền đút hai tay vào túi áo, xoay người bỏ đi, một cô gái như vậy không đáng để anh tốn nước bọt.“A! Này!” Anh ta, anh ta… Anh ta đang mắng ai trứng thối vậy!!!Thuần Tưởng thở phì phò trợn tròn mắt, đến tột cùng, nam nhân ác độc này từ đâu chui ra vậy a! Cô chọc anh ta chỗ nào! Có cần dùng miệng lưỡi bén nhọn vậy không…Tóm lại, hận thù giữa hai người cứ như vậy bắt đầu mà kết!!! Tô Mộc nhìn lại căn phòng mình đã quét dọn sạch sẽ lần nữa, lấy tay kéo kéo cổ áo, nghĩ có lẽ mình nên đi tắm lần bụp bụp…Bốp bốp bốp…Hai âm thanh bén nhọn truyền tới, Tô Mộc nhẹ nhàng nắm lại quyền, một cô gái như vậy đúng là làm người ta chịu không nổi. Nếu cùng người như vậy làm hàng xóm, quả thực…Nghĩ vậy, Tô Mộc liền nhanh chóng cầm lấy điện thoại, bấm một chuỗi số dài, vừa nghe hai tiếng “tít tít” xong, điện thoại đã có người đón, tiếng nói kia anh thật sự rất không muốn nghe, nhưng lại phải nghe…“A, là Tô Môc sao…” Đầu bên kia truyền đến một tiếng nói lười biếng, chậm rãi nói“Chủ cho thuê nhà!” Khóe miệng Tô Mộc giật giật hai cái, không chút che giấu vẻ bất mãn mười hai phần của mình, tiếp tục hỏi “Xin hỏi, căn phòng bên cạnh đã có chuyện gì vậy?”“Ôi chao, Tô Mộc à, không phải hôm qua chị đã nói với anh rồi sao! Là con gái của dì chị, em họ của chị, chị không chăm sóc nó thì chăm sóc ai đây.” Chủ cho thuê nhà nhẹ cười nói “Hơn nữa, em họ của chị cũng không tệ nha, anh không biết đâu, nó làm đồ ăn rất ngon…”“Đồ ăn cô ta làm cũng có thể ăn?” Tô Mộc nghĩ như vậy, liền nói ra miệng “Chị có biết người đàn bà kia… Ôi chao… Chị cũng biết, người ác liệt bao nhiêu tôi cũng chịu được, chỉ riêng người không sạch sẽ… Vốn tưởng đó là một cô gái tốt, kết quả…”“Này, Tô Mộc, sao anh có thể nói vậy chứ?!” Chủ cho thuê nhà vừa nghe hắn nói như vậy, mặc dù biết Tô Mộc chỉ nói ngoài miệng vậy thôi nhưng vẫn có chút khó chịu “Tưởng Tưởng đâu phải người như vậy, nhất định là anh hiểu lầm, hoặc là do tiêu chuẩn của anh quá cao rồi, chị nói cho anh biết, không ai có thể như anh, một ngày tắm ba lần, cọ rửa mười lần, nhìn vào gương cũng nói chữ Vệ sinh’ như anh đâu!”“Chủ cho thuê nhà! Khi nào thì tôi trở thành như vậy? Tôi chỉ muốn cô ta con gái hơn một chút mà thôi!” Tô Mộc cắn răng nói “Tốt nhất là biến mất sớm một chút…”Không còn cách nào, Tô Mộc đã giao tiền đặt cọc ba năm cho chủ nhà, lúc này chỉ vừa một năm tròn, dĩ nhiên không có cách thoát thân, hơn nữa, với cá tính của Tô Mộc, nhất định sẽ không bỏ đi chỉ vì một cô gái.“Này này, Tô Mộc.” Tỷ tỷ cho thuê nhà khinh thường đảo cặp mắt trắng dã “Chị nói, anh tìm hàng xóm hay là vợ đây? Con gái hay không thì có liên quan gì đến anh chứ? Được rồi, cứ vậy đi, chị sẽ nói cùng Tưởng Tưởng, nó muốn ở bao lâu thì ở. Nhớ rõ, anh cũng khi dễ nó!”“Cái kia…” Tô Mộc vừa định mở miệng nói thêm gì đó, nhưng đã nghe thấy tiếng “đô đô”“Đáng chết!” Tô Mộc tức giận ném điện thoại đi, cười lạnh một đùa gì vậy, con gái như vậy, cho dù phụ nữ trên thế giới này có chết sạch, chỉ còn một mình cô ta, anh cũng không cần!!!***“Hắt xì…” Thuần Tưởng hắt hơi một cái, xoa xoa đầu mũi hồng hồng, hút hút mũi “Có người đang nói xấu mình?!”Chẳng lẽ là người đáng ghét lúc sáng sao?!Dòng nước ấm áp rót xuống, Thuần Tưởng xoa xoa cánh tay, Tưởng Tưởng, cứ lau đi, đây là vị sữa tươi mà mi thích nhất đầu nhìn tấm gương lất phất sương mù, trong gương có thể nhìn thấy làn da trắng nõn, Thuần Tưởng nghiêng đầu, đánh giá từ trên xuống dưới, bẩn vậy sao? Hôm nay cô thật sự giống như ve chai từ trong đống rác sao?Mặc dù không phải nghiêng nước nghiêng thành nhưng dù sao cũng gọi là ngũ quan đoan chính, nam sinh theo đuổi cũng có mấy người, nhưng tại sao trong mắt hàng xóm, cô lại trở thành chướng ngại chứ?Lại xối dòng nước ấm áp lên người, đây là một phương pháp giải lao hiệu quả, chỉ là căn nhà này không có điều kiện hiện đại, cho nên sử dụng bao nhiêu nước phải chú ý, nếu không giống như bây giờ vậy, chỉ xối nước lạnh lên thì không tốt…Đợi chút!!! Đây la tình huống gì?!“Hí… Lạnh quá!” Thuần Tưởng đột nhiên run cả người lên, gấp gáp vọt về phòng ngủVỗ nhẹ gương mặt mình, cô chỉ vào trong gương mắt “Đồ mỏ quạ đen! Tự bản thân không thoải mái!”Khí trời tuy không lạnh nhưng cả người nhơm nhớp bọt xà phòng, vừa lạnh vừa dính làm cô nhịn không được mà hắt xì một cái có nước!!!Phản ứng đầu tiên của Thuần Tưởng là gọi điện đến công ty cung cấp lò sưởi, nhưng nhìn lại đồng hồ, bảy giờ rưỡi… Khi này thì không còn mở nữa không được hít mũi một cái, Thuần Tưởng vừa âm thầm chửi rủa, vừa âm thầm cầu nguyện, xin đừng có bị bệnh a…“A!!! Chị Nhiễm!!” Bất đắc dĩ lắm, Thuần Tưởng mới gọi cho chị họ, đây cũng chính là chủ cho thuê nhà bây giờ của cô.“Ơ ơ, thế nào? Chịu ủy khuất?” Tạ Nhiễm nghe thấy giọng cô hơi kỳ lạ, có chút vội vàng hỏi “Có phải tên tiểu tử thúi kia khi dễ em không?”“Cái này…” Thuần Tưởng dừng lại một chút, cũng không thể nói là khi dễ được, mặc dù hình như là có “Không có gì, chị Nhiễm, hình như trong phòng hết nước rồi?!”“Để sáng mai gọi cho công ty nước, kêu bọn họ đến đổi lại vòi nước!” Tạ Nhiễm đáp lại“Khoan khoan!” Thuần Tưởng thấy chị mình có ý cúp điện thoại, vội vàng gọi lại “Chị!!! Bây giờ còn cách nào không? Em đang tắm…”“Không có!!! “Chuyện tốt” trăm năm khó gặp mà em cũng gặp được.” Tạ Nhiễm không nhịn được cười nói, nhưng cũng đúng thôi, tuy phòng Thuần Tưởng trang bị hiện đại nhưng quanh năm đều để đựng tạp vật, cho nên không có ý tu sửa lại “Có nước nóng không?”“Một chén trà.”“Hồ nước?”“Vừa đập nát.”“…”“…”“Đến nhà bên cạnh đi …”“Hả, cái gì?” Khóe miệng Thuần Tưởng giật giật hai cái, cố gắng tìm ra chút bỡn cợt trong lời nói của Tạ Nhiễm“Cái kia… Không phải hôm nay em vừa gặp Tô Mộc sao!”“Tô Mộc?!” Thì ra, người phiền phức sáng nay tên Tô Mộc a.“Đúng, chính là người đó, em sang đó xin tắm nhờ hoặc xin chút nước nóng đi?” Tạ Nhiễm đề nghị.“Cái này… Nhưng mà người kia…” Đâu phải cô không biết tên kia lợi hại thế nào, làm sao có gan mà đi qua a.“Được! Hỏi em chuyện này cái?!” Thanh âm nghi ngờ của Tạ Nhiễm truyền đến.“Dạ?”“Không phải em đang tắm sao? Làm sao mà nói chuyện với chị lâu như thế? Chẳng lẽ em… em đang ở trần sao!”Thuần Tưởng ôm tay, run lên một cái, đi qua đi lại trước cửa nhà Tô ạ!!! Cô điên rồi, sao lại đến đây chứ?Rốt cuộc có gõ hay không đây?Thuần Tưởng run run, cắn răng một cái, quyết tâm vừa định mở cửa thì cánh cửa đã mở ra trước…A một tiếng, trước mắt Tô Mộc liền xuất hiện một nha đầu tóc rối bù, chỉ bọc người lại bằng một chiếc khăn tắm đơn giản, kinh hoảng một chút nhưng khi nhìn rõ mặt cô thì liền cau màyTại sao lại giả trang thành như vậy, lắc lư trước nhà anh chứ? Hay là thấy vừa rồi không có ấn tượng tốt với anh nên bây giờ, dùng – sắc – dụ?Không thể nào, Tô Mộc khinh thường khẽ cười một tiếng, chỉ bằng bề ngoài của cô ta, sắc đẹp thôi cũng không có khả năng rồi“Kia… Cái kia, Tô tiên sinh.” Thuần Tưởng co rúm bả vai lại, run nhè nhẹ nói “Cái kia, phiền anh, có thể… Mượn, mượn phòng tắm không?”“Máy nước nóng bị hư? Hay là máy điều hoà?” Tô Mộc khẽ vén lông mày lên, đẩy túi rác bên cạnh vào góc tườngAi, mặc dù thấy ý nghĩ vừa rồi của anh thật sự rất ngu xuẩn, nhưng nhìn cô bây giờ có lẽ cũng không sai. Phụ nữ, luôn lợi dụng thân thể của mình để đạt được mục đích, được rồi, không thể phủ nhận đôi khi rất có hiệu quả, nhưng nhìn bề ngoài cô như thế này, hơn nữa còn ở trước mắt anh, tỉnh lại đi!!!Thuần Tưởng liên tục gật đầu, nghĩ người này chắc nhìn thấy cô chật vật như vậy, không đến nỗi không còn lương tâm, chắc vẫn còn chút đồng tình chứ…“Xin lỗi.” Nửa ngày sau, người kia mới nâng hai tay lên, nâng túi rác lên nhìn cô, tiếng nói lười biến “Thật xin lỗi, tôi nghĩ cửa của tôi không quen với cô đến mức như vậy”“A… này, không phải, ý tôi là… Có thể…” Thuần Tưởng hiểu ý của Tô Mộc, nhưng bất đắc dĩ, cô đang cầu xin người ta, phải hạ thấp tư thái một chút, nếu không …Phanh –Không đợi Thuần Tưởng nói xong, Tô Mộc đã không chút khách khí, đóng sập Tưởng thầm cắn răng, rủa xả người đàn ông này, lại cảm thấy có chút uỷ khuất, không phải chỉ mượn phòng tắm một chút thôi sao, cô chỉ muốn nói, nếu không mượn phòng tắm được thì có thể cho cô chút nước nóng hay xì – -Không có gì bất ngờ cả, Thuần Tưởng hung hăng hắt hơi một cái, cuối cùng mới gắt về phía cửa Tô Mộc một cái, tên hẹp hòi! Ắt xì… “Cái gì vậy? Sao đột nhiên lại hỏi tôi?” Chợt nhíu mày, Thuần Tưởng thật không biết nên trả lời như thế nào trước câu hỏi của Tô Mộc.“Tôi đã nói hết rồi, sao cô lại không nói?” Tô Mộc bĩu môi, xem thường.“Tôi đâu có nói muốn trao đổi với anh, là anh đồng ý nói chuyện của anh thôi, tôi không muốn nói là chuyện của tôi.” Khó khi Thuần Tưởng gian xảo được một lần, lại còn trước mắt Tô Mộc nữa chứ!“À, thì ra quan hệ đã đến mức không thể chia sẻ rồi.” Tô Mộc hiểu rõ gật đầu, giống như điều gì cũng đã khám phá được Tưởng lúc này mới hốt hoảng, cô không biết Tô Mộc biết được chuyện gì giữa cô và Tô Viễn, dù sao cũng là anh của Tô Viễn, không thể không biết được, dù chỉ một tí xíu, nhưng… Bọn họ là anh em cùng cha khác mẹ, quan hệ xem chừng không tốt đến nỗi có thể chia sẻ mọi chuyện cho nhau!Suy nghĩ lung tung, suy nghĩ lung tung, Thuần Tưởng vỗ vỗ trán của mình, đột nhiên phát hiện mình thật ngu xuẩn, tránh trái tránh phải như vậy, chẳng phải càng làm người ta thấy nghi ngờ hơn sao?“Là đàn anh đại học mà thôi, tôi và Tô Viễn đều tốt nghiệp ở đại học A. Anh ta trên tôi ba năm nên… Cũng không thường gặp nhau lắm.” Thuần Tưởng mơ hồ giải thích quan hệ giữa cô và Tô Viễn, chỉ là bỏ đi những phần không quan trọng mà sự là không quan trọng, rất không quan trọng mà. Thuần Tưởng đỡ lại ánh mắt không tin của Tô Mộc, trong mắt giải thích như vậy.“À, thì ra là đàn anh.” Tô Mộc ồ một tiếng.“Đúng đúng, tất nhiên, Tô Viễn học trưởng rất bình dị gần gũi, cho nên quan hệ cùng đàn em cấp dưới rất tốt.” Thuần Tưởng tùy tiện cười ha ha, nói đến Tô Viễn dường như đang nói đến một người không quen Mộc dĩ nhiên tin cô đang nói thật, bởi vì anh cũng hiểu, mấy câu Thuần Tưởng nói tất cả đều là thật, chẳng qua là bỏ hết mấy chỗ “không quan trọng” mà phải nên tiếp tục hỏi không?Tô Mộc tiến thoái lưỡng nan, đi thẳng vào vấn đề nhất định là lựa chọn thối nát nhất, cho nên anh sử dụng chiến thuật quanh co.“Tiểu tử này có hoa tâm lắm không? Lúc học đại học, có quen nhiều bạn gái không? Khi nó học đại học thì tôi đang ở nước ngoài, thật sự không có thời gian trao đổi cùng nó, tôi thấy có lẽ cô rõ hơn tôi về chuyện này.” Bằng cái cớ muốn hiểu rõ cuộc sống đại học của em trai, bằng giọng điệu vui đùa để nói, Tô Mộc cảm thấy phương pháp như vậy tuyệt không có gì sơ hở.“Ha ha…” Bất đắc dĩ cười, không biết hôm nay Thuần Tưởng cô đã cười như vậy bao nhiêu lần.“Tô Viễn học trưởng đẹp trai, thành tích lại tốt, bối cảnh gia đình miễn chê, mọi thứ đều tốt, giống như là bạch mã hoàng tử vậy. Dĩ nhiên có rất nhiều bạn gái.” Thuần Tưởng than nhẹ một tiếng, cứ tưởng là nhẹ nhàng lắm nhưng mọi thứ đều rơi vào tai Tô Mộc.“Cho nên… Mặc dù như thế, vẫn thích nó sao?”“Cho nên… Mặc dù như thế, vẫn thích nó sao?”Thuần Tưởng giương mắt, ánh mắt nhìn Tô Mộc có vẻ kinh ngạc, có phần bối rối nhưng rồi lại nhanh chóng khôi phục trở về bình thường.“Có lẽ tôi nói sai chỗ nào rồi! Mặc dù nói anh ta chỗ nào cũng tốt nhưng không có nghĩa cô gái nào cũng phải thích anh ta.” Thuần Tưởng nói đến đây nói, rõ ràng rất lo Mộc nghiêng người ngồi trên ghế sofa, lấy tay xoa tóc, mái tóc đã khô nhếch lên, trở về vẻ như ngày Mộc bình thường thích tán chuyện, bây giờ lại ngồi lặng yên làm Thuần Tưởng nhất thời không biết nói gì cho phải, cắn cắn môi, cô kéo chặc vạt áo nói “Haizzz… Tôi quấy rầy anh rồi, tôi về đây…”“Thuần Tưởng, thật ra tôi không hiểu, tiểu tử thúi Tô Viễn kia có điều gì tốt, các cô gái thật sự thích người như nó sao? Nhưng hôm nay tôi coi như biết rồi.” Tô Mộc khẽ cười một Tưởng vung tay, lớn tiếng nói “Tôi không có! Con người ngu ngốc kia… Đúng là khốn kiếp…”Thật vậy sao? Cho nên mới nói vậy, chứng minh Thuần Tưởng thật sự có quan hệ cùng anh ta, nhưng thật ra Tô Mộc đã sớm phát hiện là Tô Viễn… Người mà mình từng thích…Tô Mộc hít sâu một hơi, khẽ thở ra, không nói những câu ác độc như ngày xưa nữa, toàn thân tản ra một hơi thở khác thường, Thuần Tưởng không hiểu đó là Mộc nói “Được rồi.”“Cái gì?!” Thuần Tưởng sửng sốtTô Mộc nói tiếp “Không phải cô nói đang quấy rầy tôi sao?”“A…” Thuần Tưởng gật đầu “Tôi đi đây.”“Không tiễn.” Tô Mộc nói ngắn gọn, vẫn ngồi trên sofa, giữ vững vẻ yên Tưởng ngừng lại, muốn nói gì đó, nhưng vừa mở miệng ra liền quên mất mình muốn nói gì, đành xoay người rời Tưởng nhẹ nhàng đóng cửa lại, “bộp” một tiếng, Tô Mộc vẫn ngồi trên ghế sofa, bàn tay đặt lên gối ôm nắm lại thành quyền, có hơi phiền não, chân dùng sức đá cái bàn trà ra thật xa, “bốp” một mớ gì tới anh!Tô Mộc thật sự hận mình, sao lại “gà mẹ” như thế, cho dù là tính toán chi li, nhưng vì sao anh lại thấy phiền não như thế? Đó là chuyện giữa Thuần Tưởng và Tô Viễn, một cái rắm cũng không liên quan đến anh!Anh phiền não cái cọng lông, anh u buồn cái cọng lông, anh hoảng loạn cái cọng lông!***“Em thật không hiểu, em không có gì cả, không có vẻ ngoài xinh đẹp, học hành lại không giỏi, ba mẹ chỉ là những công nhân bình thường thôi.”“Chỉ là của em thì anh đều thích. Anh thích chính vẻ ngoài của em, anh thích chính là thái độ chăm học của em, anh thích chính là thân thế bình thường của em, nhưng không phải vì những thứ này mà thích. Chỉ là vì thích em nên mới thích chúng thôi.” “Anh thật biết hoa ngôn xảo ngữ, em không hiểu, có cô gái nào mà anh không thể có? Em thật không thể tin được.”“Đúng vậy, anh cũng không thể tin được, sao lại là em cơ chứ?”Người con trai cười, đưa tay cô bé đến trước ngực mình rồi đặt lên đó “Tại sao lại là em chứ? Hỏi nó đi, chắc nó biết đấy!”Phù phù, phù phù, phù phù…Trái tim cô gái vững vàng nhảy lên, làm cô không khỏi đỏ mặt, mặc dù ngày thường thích nói cười cùng người con trai nhưng khi đối mặt với tình cảm của mình, cô chẳng qua chỉ là một đứa bé mà thôi.“Anh muốn đi đâu?”“Này, anh đi đâu vậy?”Bỗng nhiên, bàn tay nắm chặc cô kia như ẩn như hiện, dường như không còn bắt lấy được nữa, làm trái tim cô bồi hồi, rồi lại cực kỳ lo lắng.“Em… Cho rằng, anh thật tâm…”“Nhưng thật ra…”“Chỉ là… Vui đùa…”“… Lừa ngươi…”“Em hận anh đi…”“…”***Thuần Tưởng mạnh mẽ ngồi dậy từ trên giường, lớp mồ hôi tinh mịn hiện đầy trên trán, dồn dập thở, khi hơi thở dần dần trở nên ôn hòa lại, cô lấy mu bàn tay lau là… Không phải giấc mơ đẹp…Cô nhíu mày thật chặc, bỗng nhớ lại nội dung trong mộng vừa rồi, trái tim không khỏi co rút đau đớn, mấy lời nói đứt quãng kia, như từng mũi dao, găm thẳng, găm thẳng vào chính lòng còn nghĩ đến những chuyện đó làm vẫy đầu, Thuần Tưởng đi ra ngoài phòng ngủ, liếc nhìn một bàn bánh ngọt làm trong cơn tức giận tối qua, bất đắc dĩ than đang vui vẻ, có thể cải thiện mối quan hệ với Tô Mộc, kết quả…Nhưng không biết tối qua Tô Viễn tìm anh ta có chuyện gì, cứ đuổi Tô Viễn về như vậy, không sợ bị trễ công việc sao?“Gâu gâu gâu…” Một Đồng Tiền chà chà dưới chân Thuần Tưởng, đôi mắt to long lanh nhìn cô, cô mím môi cười, khom lưng sờ sờ đầu nó “Đói bụng không, để chị pha cho mày ít sữa tươi vậy.”Chuẩn bị xong xuôi, Thuần Tưởng vừa mở cửa lại đúng lúc chạm mặt với Tô Mộc.“Đi làm à?” Dĩ nhiên là Tô Mộc mở miệng Tưởng cũng hơi giật mình, nhìn biểu hiện tối hôm qua, giống như anh ta ghét cô lắm vậy, nhưng tâm trạng tối hôm qua của Tô Mộc là như thế nào chứ?Thuần Tưởng không hiểu, bởi vì ngay chính Tô Mộc cũng không nghĩ ra.“A… Ừ, đi làm.” Thuần Tưởng thuận tay đóng cửa, gật gật đầu nói.“Để tôi đưa cô đi.” Tô Mộc nói xong, đi trước một bước ở phía trước, dường như nhớ đến điều gì đó, quay đầu lại bổ sung một câu “Chỉ là thuận đường thôi.”Thật là miễn cưỡng, rõ ràng là cố tình làm vậy, Thuần Tưởng ồ một tiếng, nói “Đã làm phiền anh rồi.”Tô Mộc đi tới trước xe, nghe Thuần Tưởng nói vậy, tay cầm chìa khóa có vẻ chần chừ, sau đó cứng rắn nói “Không cần khách sáo.”Nói thế nào cũng cảm thấy không tự nhiên, quá khách sáo, hai người bọn họ khi nào thì khách sáo như vậy, thậm chí còn nói chuyện một cách hài hòa như thế?Thuần Tưởng vẫn cho rằng “nói chuyện hòa bình” như vậy chính là kỳ vọng của cô, nhưng tại sao khi thật sự “hòa bình”, cô lại thấy bất an, thấy kỳ lạ, chẳng lẽ đã quen với việc cãi nhau cùng anh rồi sao?“Ơ, cô dâu mới lại đi làm à?”Đột nhiên, một giọng nói vang lên từ phía sau, Thuần Tưởng và Tô Mộc đều xoay đầu lại, nhìn về phía phát ra giọng hai cụ già tóc đã lấm tấm bạc, hai bên cùng đỡ nhau, nở nụ cười nhẹ nhàng đến trước mặt bọn họ, rất gần gũi, rất hiền lành, làm như rất quen thuộc vậy, nhưng hiển nhiên, hai người trẻ tuổi không hề có ấn tượng gì với hai cụ nở nụ cười thân thiết, Thuần Tưởng vội vàng giải thích “Cháu, chúng cháu không phải…”“Ơ! Không phải thì là cái gì chứ?!” Bà lão cười, kéo tay ông lão nói “Thật là đẹp, người trẻ tuổi, khi còn trẻ chúng tôi còn không tốt như vậy, mỗi ngày đều đấu võ mồm với nhau”“Bà à, chúng cháu thật sự không phải như bà nghĩ đâu!” Thuần Tưởng dở khóc dở cười, vẫn muốn tiếp tục giải thích.“Cháu xem, quan hệ của hai cháu tốt lắm mà, nhất định phải sống tốt với nhau nghe chưa?! Tiểu tử, nhìn vợ của cháu đi, chắc lại làm chuyện gì chọc giận cô bé chứ gì. Đừng nghĩ là lão già như ta không biết, hai người nhất định vừa kết hôn không bao lâu!”Cô thật không biết hai người trong miệng bà lão là ai, dù sao cũng không phải là cô và “ông xã” bên cạnh cô. Thuần Tưởng mở miệng muốn tiếp tục giải thích, nhưng lại không biết giải thích từ đâu, liếc mắt nhìn người kế bên lại thấy anh ta không chút đỏ mặt, lại âm hiểm cười, vẻ mặt “xem kịch vui”.Ông lão giật nhẹ ống tay áo của bà lão “Bà nhà ta vốn như vậy, vừa mở miệng thì sẽ nói mãi, người trẻ tuổi còn phải đi làm, không quấy rầy hai cháu…” “Vâng, ông lão, bà lão, hẹn gặp lại.” Thuần Tưởng nhếch miệng mỉm cười, chậm rãi đi đến chào hỏi với hai cụ Mộc vẫn mím môi, cười tà nhìn cô.“Này! Sao vừa rồi anh không giải thích chứ?” Thuần Tưởng tức giận, phồng má Mộc buông tay, nhún nhún vai, mở cửa xe, cười nhạo nói với cô “Bà xã, đi làm thôi.”“Anh! Muốn chiếm tiện nghi của tôi sao?” Thuần Tưởng giậm chân một cái, hừ lỗ mũi, nhưng không nhịn được cười, cảm giác không khí như vậy còn tốt đẹp hơn là khách sáo ban nãy.“Đúng vậy, thịt heo một mực tăng giá, tôi đành phải chiếm thêm chút tiện nghi của cô thôi.”“Này! Khốn kiếp, anh mới là heo đó!”

cách vách đừng nhìn trộm